Wednesday, January 2, 2013

TRÁCH NGUYỆT LẴO………













Chữ tình tôi trót vương mang.

Duyên tình sao cứ nửa đường rụng rơi.
Nhớ xưa Vi Cố có lời:
Đêm trăng nguyệt Lão, tơ trời se duyên


Yêu người tôi khổ triền miên.      

Yêu tôi nguoi cũng vô duyên với tình .

Để tôi hỏi Lão duyên mình.

Xin đừng cứ măi, lặng thinh tình trần.


Phải chăng tuổi đă nghìn năm.
Mắt mờ tay yếu, muộn màng mối se.
Nhẹ tay, mối buột vụng về.
Để tơ sứt mối, rơi veo cuộc tình.

Xỉn mau se lại mối rơi.
Để tôi tìm lai tình tôi muộn màng.
Lão ơi xin chớ vô tâm.
Tơ nàng- Lão cố buột nhầm tơ ai.

Để niềm đau mãi khôn phai
Lạnh lùng Lão bảo, chẳng ai nợ nần
To duyên phải có nợ trần.
Chớ đâu có phải Lão nhầm mối duyên!

Tay tiên Lão tráo duyên phàm.
Tình tôi giãy chết,  nhẫn tâm Lão nhìn.

PDT

Tụi bay có duyên và có nợ nên mới lấy nhau
còn tao cứ bị Lão Trăng gạt hoài. nên tao làm bài thơ này trách lão

                                                 

2 comments:

  1. Ông ni nhìn đẹp lão nhưng răng mà ác dữ rứa hè!

    H.P

    ReplyDelete
  2. Ông nầy ác với PDT nhưng tốt với Nguyễn P. Phước. Hổng tin hỏi thử P. coi.

    ReplyDelete