Friday, January 25, 2013

LẶNG SÂU

                  LẶNG SÂU
        
                   Ngày Cha mất nghĩ tôi còn Mẹ
                   Mẹ mất rồi trở thành mồ côi
                   Nỗi đau nằm khuất lấp trong tôi
                   Một nỗi buồn lắng sâu dai dẳng

                   Bóng mát Cha ngày xưa lấp nắng
                   Bóng Mẹ về thơm sữa ngọt ngào
                   Giờ sống vui vẫn trong mất mát
                   Giờ có vui tôi vẫn mồ côi

                   Lắm khi buồn đong đưa ngấn mắt
                   Nén nhang buồn tưởng nhớ ngày xưa
                   Những ngày vui đã vội qua mau
                   Giờ còn lại trong tôi nỗi nhớ

                   Thời gian ơi sao ngươi quá vội
                   Tuổi đời trôi cứ thế mà trôi
                   Nay Phụ Mẫu mãn viên Tiên giới
                   Hồn tôi về vẫn mãi mồ côi

                                   HNGH      24.01.2013
                   

2 comments:

  1. Bài thơ nầy làm Sương ứa nước mắt, thấy mình giống y như tâm trạng tác giả.

    ReplyDelete
  2. Thanks bạn Ẩn G đã đăng bài.Thanks cho sự đồng cảm của bạn Sương và có lẽ ai trong chúng ta cũng đều phải gặp trong cuộc đời.

    ReplyDelete