Hoa Trang đã nở đầy cây
Màu hoa đỏ thắm những ngày đợi mong
Bao nhiêu hoa Cúc hoa Hồng
Hoa nhiều rực rỡ gọi ong vô vườn
Tháng ba nắng thật bất ngờ!
Đường xưa lối cũ như chờ đường tơ
Đêm về thắp nến làm thơ
Đỏ hoe mắt biếc em mong nhớ người
Chim Quyên mãi hót trong lồng
Tiếng chim tha thiết bên trời nắng trong
Nửa đêm đắp mảnh chăn hồng
Niềm vui hạnh phúc vỗ bờ trong ta
Cuộc đời cứ mãi bôn ba
Giờ đây em quyết không xa mái nhà
Dù cho sóng gió thổi ra
Hai tay ôm lấy cột nhà em thương!
TH 10.03.2013
Hổng lẽ bả ôm rịt lấy tui thì tui biết đi đâu đây ta?
ReplyDeleteĐi dzô buồng chứ đi đâu nữa cha nội !
ReplyDeleteHa..ha.. Tùng xúi dại! Muốn chết sao?
ReplyDeleteAi dại, ai khôn đây ta ?
ReplyDeletehoa dạ lý trong vườn sao không thấy?
ReplyDeletehay em dấu nơi mình hò hẹn
nụ hôn xưa đẫm hương hoa dạ lý
mình chia ly hương dạ lý biết theo ai?
anh chờ đợi thành rong rêu trước ngõ
em trở về ôm người khác em thương*
sương trong vườn cũng khóc cuộc tình phai
người sao vô tình hơn cả giọt sương mai
Ai khôn ai dại ai ngu?
ReplyDeleteChỉ có người khen chê lu bù
Làm sao ta hiểu từ dại nhỉ?
Làm sao ta hiểu từ khôn kia?
Ta ngồi bó tay và bó gối
Suy nghĩ vẩn vơ. Vẫn bó chân!
chân bị bó nhưng thơ anh có cánh
Deletebên nầy đại dương tôi đọc thơ anh
dại ,khôn -sao biết hết lý lẽ o đời?
xuôi tay nhắm mắt, khôn dại có như nhau?
Bạn hiền tuy ở phương xa
ReplyDeleteNhưng hồn bay bổng như xà quanh đây
Cảm ơn bạn đã tỏ bày
Khôn khôn dại dại người đều như nhau!