VÀ ……. BẠN TÔI BÂY GIỜ
Nghe điện thoại của Sương B, Ốc năn nỉ,
vuốt ve, hù …dọa bắt anh Long chở về Biên hòa ,vậy mà cũng trễ ,nhìn bạn bè ngồi
đông đủ ở quán nem Thanh Tùng, trong khi mình phải đi thêm một đoạn đến Biên
Hùng mới quẹo được , Hởi ơi có lẽ Công trình đô thị bắt tay với công ty xăng dầu
nên trong Thành phố mà phải chạy một vòng hơn 1km mới qua đường được.
Vào quán, những gương mặt thân thương
đang hân hoan cười đùa :
Sương B vẫn vui vẻ hoạt bát như ngày nào , nhưng sao nụ cười
có vẽ mỏi mệt , có lẽ cuộc sống đầy bon chen nơi xứ người, đã lấy mất của bạn
tôi cái hồn nhiên vô tư lự.
Kim Ngân luôn có nét trang nghiêm .nụ cười của cô nàng nở ra
đúng chừng mực,không dư thừa, không ào ạt ,ốc vẫn nghỉ đây là một con người mẫu
mực ,của nguyên tắc , của công việc , tuy vậy , ở Kim Ngân vẫn không thể che dấu
được vẽ nhiệt tình , sự chân thành của một người bạn tốt khi gặp những người bạn
của mình.
Nhìn Phạm Lan tươi cười, Ốc nhớ đến cô nàng hoa hậu của Tứ 1
ngày xưa, Ốc muốn nói với rằng : năm 16. 17. 18 bạn như một đóa hoa hồng đang
khoe sắc, thì bây giờ ,bạn như một đóa hoa lan kín đáo , dịu dàng .
Ngày xưa Ốc vẫn ngưỡng mộ Hồng cúc ,
xinh xắn như một công chúa , nữ trang đeo đầy người ,, lúc nào cũng duyên dáng
với cái khăn tay, Ốc cứ tưởng tượng nếu để cô bé vào tủ kính ,mọi người sẽ nghỉ
là một con búp bê to đùng .
Sơn Phượng ngây thơ nhất trong đám ,
Phượng vẫn còn cái mộc mạc , giản dị của cô nữ sinh Ngô Quyền ngày nào , có lẽ
cuộc sống của Sơn Phượng êm đềm, không sóng gió ,hoặc là bạn tôi được bảo vệ
bao bọc trong tình thương nên vẫn còn hồn nhiên so với tuổi đời .
Trước đây Ốc không thân thiết cũng như
không tìm hiểu gì về Như , có lần nghe Ẩn G và Sương A nói chuyện sẽ làm mai mối
cho Như và anh của Ẩn G ,Ốc tự nghỉ “ lại thêm một cô bạn muốn xuất ngoại bằng
cái vé hợp pháp là hôn nhân ”. Thú thật lúc đó Ốc hơi có phản cảm với Như .Bây
giờ qua Sương B , một đôi lần trò chuyện , Ốc phát hiện rằng nếu nói Sơn Phượng
ngây thơ 9 ,thì phải nói cô nàng Như ngây thơ 10, tâm hồn nàng như tờ giấy trắng
,Ốc vô cùng hối hận vì những ý nghỉ không đúng về bạn của mình ,Như rất cô đơn ,sống đơn độc một mình với ….một
con chó .Trong một căn nhà rộng với nhiều di ảnh người thân đã qua đời ,cuộc sống
của Như khép kín ,tiếc rằng khi biết điều đó thì ốc đã đi xa,thời gian gần gủi
,an ủi Như không được bao nhiêu , thôi thì đành nhờ những người bạn còn ở tại
Biên Hòa.
Sương Trầm : Cầu nối của những người bạn
, với cặp mắt sáng long lanh , với nụ cười tươi tắn ,và nếu như …nếu như …
Qua 2 ngày, Ốc mời bạn bè đến ăn bánh
xèo và bún mắm , Thật là vui khi được đón tiếp bạn bè, cám ơn các bạn đã thật
tình thưởng thức ,niềm vui nếu không có một vài hạt cát lẫn vào thì thật là trọn
vẹn , có một ai đã nói : “con Ngọc Hạnh bị sụp bẩy của con Sương trầm rôi ,con
nhỏ này gài bẩy là đứa nào cũng dính“, Nhìn Sương Trầm mong 1 lời đính chính , nhưng cô nàng đắc thắng cười tươi : “ Ừa, bữa
hổm con Như , bữa nay con Hạnh , mai mốt là con Phương ” , Ốc cũng cười , nhưng
cảm giác thật là hụt hẩng ,” Chỉ là quí mến bạn bè, chỉ là mong muốn cùng
ngồi với nhau ,đều là cha mẹ sinh ra ,ai khôn ,ai dại lấy gì để đo ”
Nhớ những người bạn của Ốc trong các
đoàn Từ thiện , cùng vui chơi , cùng nhau chia tiền , khi chia tay ,dứt khoát vui vẻ, không ai mang tâm trạng
thiếu nợ người khác ,Ốc vẫn nghỉ sao bạn bè minh không làm như vậy ????
Còn những người bạn khác thì sao ? Nguyễn
thị Nguyệt thường xuyên tham gia công tác từ thiện , Trọng Hạnh khó hiểu hơn ,
khi thì khoe giàu , khi thì than nghèo , Bùi thị Tròn thì gần giống như Tống ngọc
Yến sống như cây cỏ nhờ vào phân bón , chờ ngày ra đi …Nghe nói Phạm ngọc Dung
cũng bệnh nhiều lắm , nhưng mấy lần đến không gặp ( hay là gia đình ko cho gặp
).
Trần văn Lợi ( Tứ 6 ) bị tai nạn giao thông ,gần như không cử
động được, hoàn cảnh gia đình lại rất khó khăn ,vợ bệnh hoạn triền miên , Thương
nhất là đứa con bệnh daw. Mỗi lần ghé thăm nghe ba mẹ gọi Ngọc Hạnh , nó cũng bắt chước gọi là Ngọc Hạnh
,Nhớ hôm 30 têt là sinh nhật của Trần Lợi , ở rẩy về, Ốc chạy gần khắp Biên hòa
, mua được cái bánh sinh nhật bắt kem xấu hoắc, mang đến tặng cho anh , nhìn
anh nằm yên trên giường , nước mắt chãy dài trên khóe , nói không ra lời ,gởi
anh 500 ngàn , số liền ít ỏi, nhưng vợ anh bật khóc, cám ơn rối rít .Ốc đau
lòng quá, bạn bè ơi , cầu mong tất cả yên lành, đừng cho ốc thấy những điều
thương tâm .