Saturday, October 26, 2013

Cảm Thán Trong Mưa



Mưa ! mưa! mưa!.....nhà nông vui ...; thương gia buồn ...; mình ...vô tư ???? Có phải vì trời mưa mà mình thành ngớ ngẩn??? - Có phải vì trời mưa mà nước mắt chợt rơi ....Nhớ ngày xưa ..lần đầu xa nhà ,mỗi lân mưa là ngồi nhìn về hướng quê nhà mà ...khóc .


Thursday, October 24, 2013

Bỏ Phố Lên Rừng

 “ Từ ngày bỏ phố lên rừng – sống chung Mường, Mán  ốc thành mai liên”


Về  Sài gòn ,tình cờ gặp lại những  người bạn cũ ,nhìn Ốc một hồi, anh cười tủm tĩm  và  đọc câu thơ trên , vừa  giận vừa buồn ,Ốc gượng cười : “ Mai liên thì …kệ Miên lai . miễn sao chồng vợ ngày ngày bên nhau , không như …cau đã mất trầu, có  người  rầu rỉ giải sầu bằng  bia ” , nhìn mặt anh bạn chợt tối sầm  , Ốc thấy ân hận quá , nên giã lã : “ Má anh sao rồi, Bác có  khỏe không ?  năm nay chắc Bác cũng gần 90 tuổi rồi ?”- “ Bà già 85 tuổi rồi , bà thì vẫn khỏe , chỉ có anh là khỗ sở thôi ” – “?????”  Nghe anh than van , kể lể về bệnh gut của mình , về nổi nhọc nhằn khó khăn của ông  già gần 70 tuổi,một mình chăm sóc mẹ già gần 90 tuổi – từ ngày bị té gảy xương đùi đến nay  đã hơn một năm , bà vẫn không  đi được, khi anh nói : “  Bạn bè ai cũng nói anh vô phước …” Nhỏ Kim Loan  ngắt lời : “ anh đừng nói vậy , phải nói là anh có phước  hơn mọi người ở đây khi còn có mẹ để mà chăm sóc ” – “ không, anh nói anh vô phước vì không có anh chị em , chỉ một mẹ một con”  



Wednesday, October 23, 2013


 BỎ PHỐ LÊN RỪNG


 Lâu lắm rồi , kể từ khi “ bỏ phố lên rừng”  đến nay đã hơn ½ năm , Ốc mới có dịp đọc lại những bài viết của bạn bè thân thương ….
     Về lại Biên hòa, thấy mình giống như người rừng, nhìn ánh đèn điện mà thèm thuồng ,không nở tắt đi ,mở lại laptop giống như  gặp lại người thân, ông xã mình ôm  tivi coi đá banh suốt đêm ,mới thấy những thứ bình thường thật bình thường với mọi người , nhưng sao quí giá quá với bọn mình !





Friday, October 18, 2013

Thơ Bùi Đức Tùng


Thăm…Thu Hànội !

Tôi nhớ mãi một chiều Thu Hànội
Bên hồ Gươm nhìn giòng nước lặng trong
Gió thổi nhẹ những chùm dây liễu đổ
Tách cà phê Âu Lạc đậm đà thơm

Wednesday, October 9, 2013

Thơ Bùi Đức Tùng

Đổi Đời… !

Thời gian kéo dài trong trống vắng
Cô đơn che lấp bóng đêm xâu
Buổi ăn một mình ngồi buồn tẻ
Phố chợ đông người vẫn bơ vơ