Cô Áo Đỏ
Trời đang Đông, áo cô đỏ mùa Hè
Cô muốn vẽ lại bức tranh dĩ vãng
Những chiều Hè phượng đỏ ve kêu vang
Nhớ sân trường, nhớ những giờ tan học
Giờ đây áo đã đỏ với thời gian
Mặc lại chút kỷ niệm không phai tàn
Mặc lại chút hương xưa thời xuân sắc
Tôi muốn biết cô đang nghỉ những gì ?
Cô cúi mặt xoay lưng lại trước gương
Cô thả guốc ngồi giường nhìn chiếc ghế
Cô đê mê hồn trôi mãi không về
Cô đã chọn một màu cho nỗi nhớ
Cô đã chọn một màu đẫm mộng mơ
Màu áo đỏ nối cô với đường tơ
Những bài thơ, những bức tranh quá khứ
Này cô gái chiếc áo dài màu đỏ
Tôi muốn lại gần nói nhỏ cô nghe
Cô bâng khuâng, vương vấn ở phòng the
Cô cứ nhẹ nhàng nhớ nhung ai cô nhé
Bùi Đức Tùng
Tác giả bài ni coi bộ thích đi guốc trong bụng người ta dễ sợ ! Dị chưa !!!!
ReplyDeleteXuốt đời chỉ làm thầy bói thôi H.P ơi !
DeleteTác giả chỉ muốn làm thầy bói đó mà !
ReplyDelete