Thursday, July 31, 2014

Một Tấm Lòng...

Đây là danh sách mới nhứt ( sẽ được cập nhật hóa từng đợt):

1. Trần Huy Hoàng (Canada)
2. Nguyễn Phùng Phước (USA)  
3. Nguyễn Ngọc Ẩn-G & Nguyễn thị Ngọc Sương A (USA)  
4. Trầm Ngọc Sương (VN)
5. Lưu thị Anh Đào (VN)
6. Đặng Hồng Cúc (VN)
7. Nguyễn thị Nguyệt
(VN)
8.Thái Sơn Phượng (VN)
9. Nguyễn thị Kim Ngân (VN)
10.Lê kim Liếng (VN)
11. Nguyễn thị Như (VN)
12. Nguyễn Ngọc Hạnh (VN)
13. Phạm thị Lan (VN)
14.Trần Quốc Toản (VN)
15.Nguyễn thị Ngọc Sương B (USA)
16.Bùi Đức Tùng (USA) 



Mong được nhận được những tấm lòng vàng của các bạn.

Mọi sự đóng góp sẽ chấm dứt vào ngày 10 tháng 8. Xin đừng gởi hiện kim đến Sương Trầm sau ngày nầy. Xin cám ơn.

Hạnh, Cúc, Đào, Đạo, Minh

Đào, Đạo, Minh, Nguyệt, Phượng









BẠN BÈ



BẠN BÈ ….

Cám ơn đời mỗi sáng mai thức dậy

Ta có thêm một ngày nữa để yêu thương ….

Nằm mơ Ốc Gạo cũng không dám tin là mình  có thể sống đến bây giờ, sau lần giải  phẩu thứ 2 ốc vẫn thường lẫm nhẫm 2 câu thơ trên mỗi sáng mai thức giấc,  nằm dài  nán lại trên giường  thêm chút nữa ,nghe như có ai hát bên tai : … Người nằm xuống nghe tiếng ru. Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ…. nhớ lại bạn bè của mình, ai còn : còn được bao nhiêu , ai mất : mất hết mấy người ? 




 Nhớ lại trang tu1tu4 mà bật cười , trước đây ốc ghét nhất là cái hình quỳ lạy trong bài nhắc lại mục đích của tu1tu4 , định bụng sẽ thọt lét nhiều người để coi anh  Ẩn G còn đưa cái hình nào khủng khiếp hơn không ,nhưng sau lần nói chuyện với Nguyệt  cù lao , Ốc mới thấy mình bậy bạ quá , đáng lý phải học tập nhỏ Nguyệt ở chổ giải quyết mọi mâu thuẩn của bạn bè , ốc lại nghe kể chuyện và bất bình người này , phản ứng giúp người kia , Ôi thật là rối rắm ….nhớ lại anh Khánh nói :” Ốc gạo lộn xộn quá nha,”  Ốc tiếc ghê, sao không có nhiều Nguyễn văn Khánh nhắc nhở Ốc như vậy ta .thôi thì đành tự đấm vào ngực đọc câu kinh ; “ lỗi tai tôi…lỗi tại tôi mọi điều “ để xin lỗi bạn bè .





Nghe Nguyễn Thị Nguyệt  nói sẽ lên rẩy ốc chơi, thương quá, mừng quá , nhưng hỏi ơi : Trời  làm tháng 7 mưa ngâu , Ốc đang mang nổi sầu thương nhớ chồng …,cũng may đang là mùa hè, các em bé  người dân tộc không phải cởi quần áo và tập sách cho vào bọc ny long ôm lội qua suối để đến trường , hy vọng khi nào nắng ráo , sẽ được đón tiếp tất cả bạn bè . Ốc phải nói vói ông xã phơi nhiều măng khô , để bạn bè đến gởi làm quà cho biết măng lồ ô .Chắc anh Long sẽ cười : “ Biết chừng nào tụi nó tới , ko có em ăn cho hết nha .” Tưởng tượng phải ăn hết đống măng dó , chắc Ốc thành …cây lồ ô luôn.



 Sau khi kể chuyện Trần văn Lợi , ốc nhận được mail của Ẩn G ,lá thư anh viết thật cảm động và chan chứa tình người , nghe  điện thoại của Huy Hoàng gọi về từ Canada hỏi thăm anh Lợi  , Ốc đã  không cầm được nước mắt , cảm ơn những tình cảm chân thành của các bạn đã giành cho Trần văn Lợi ,dù anh chỉ là một người bạn cùng học chung trường , cùng một thời nhưng không cùng lớp,nhớ lại những người đã nằm xuống như Đức,Trung , Tiên,Thọ , Hồng  ….. khi mới nghe tin chắc các bạn đã đau lòng biết bao và nổi mất mát đó to lớn biết chừng nào .



Ốc gạo nhớ lại một số định nghĩa về bạn bè  :
-Nếu một ngày nào đó, bạn cảm thấy thật buồn và muốn khóc..Hãy gọi cho tôi!
Tôi không hứa sẽ làm cho bạn cười, nhưng biết đâu tôi sẽ khóc cùng bạn!

Nếu một ngày nào đó, bạn cảm thấy vô cùng đơn độc..Hãy gọi cho tôi!
Tôi sẽ đến bên bạn, chỉ để im lặng không nói một lời, nhưng tôi muốn bạn biết rằng luôn có tôi bên cạnh.
……………………………………………………………………………………..
Chỉ có câu cuối cùng là dể thương nhất : Nhưng một ngày nào đó, bạn gọi mà không thấy tôi trả lời. bạn hãy đến bên tôi, vì lúc đó tôi đang cần bạn!
Điện thoại cua Ốc gạo : 0977661128. của Đổ Hữu Long : 01645189368

               Ốc đang chờ điện thoại reo  dây các bạn thân yêu 


Wednesday, July 30, 2014

Một Tấm Lòng...

Các bạn Tứ 1 Tứ 4 và các bạn ở những lớp khác thân ái.

Trước nhứt, trang web Tứ 1 Tứ  4 xin cám ơn Hạnh Ốc Gạo đã viết lên bài "Bạn Bè Tôi Bây Giờ" cho chúng ta biết đến cuộc sống bạn Trần Văn Lợi ở lớp Tứ 6. Trong tình thần chia sẽ và tương trợ lẫn nhau, chúng tôi mạo muội xin đóng góp một chút nhỏ đến bạn Lợi.

Thứ nhì chúng tôi cũng xin cám ơn Trầm Ngọc Sương đã đứng ra làm người đại diện để nhận đóng góp từ các bạn khác trong nước cũng như ngoài nước và đồng thời có nhã ý cùng với Hạnh Ốc Gạo chuyển đến tận tay cho bạn Trần Văn Lợi và gia đình.



Bạn Lợi,  nhà ở xa Biên Hòa nên nhờ hai bạn nhín chút thì giờ quí báu của mình chuyển đến những tấm lòng của anh chị em của Tứ 1, Tứ 4, các bạn của  khối Đệ Tứ 68-69 và của các bạn khác.

Chúng tôi sẽ đăng lên hình ảnh và video lúc hai bạn Sương và Hạnh chuyển đến bạn Lợi những tấm lòng của các bạn gần xa.

Chúng tôi cũng sẽ đăng lên danh sách những bạn đã có lòng chia sẻ một chút của mình cho bạn Lợi.

Đây là danh sách mới nhứt ( sẽ được cập nhật hóa từng đợt):

1. Trần Huy Hoàng (Canada)
2. Nguyễn Phùng Phước (USA)  
3.Nguyễn Ngọc Ẩn-G & Nguyễn thị Ngọc Sương A (USA)  

Mọi sự đóng góp xin liên lạc về :

Trầm Ngọc Sương (Tứ 1 Ngô Quyền)


Mong được nhận được những tấm lòng vàng của các bạn.

Thân Ái - Trang Web Tứ 1 Tứ 4 Trung Học Ngô Quyển Biên Hòa


Saturday, July 19, 2014

BẠN BÈ TÔI BÂY GIỜ



            BẠN BÈ TÔI BÂY GIỜ ….

 Cám ơn đời mỗi sáng mai thức dậy
Ta có thêm một ngày nữa để yêu thương ….

Ốc vẫn thường nghỉ như vậy ,nhưng khi đến thăm Trần văn Lợi, ốc lại nghi ngờ không biết câu nói này  có còn đúng nữa hay không ? Cám ơn đời được sống thêm 1 ngày nữa hay xin được chết ngay cho xong một kiếp người.
Ốc quen với anh từ năm 1.900…lâu lắm , khi còn học Tứ 1 Ngô Quyền , khi đó anh học Tứ 6 cùng trường ,cũng như bao nhiêu người bạn học khác , gặp nhau thì cũng mày… tao… và nói chuyện tào lao dăm ba câu ,cũng không thân thiết lắm. Sau đó nghe tin anh đi lính và …. Cũng không quan tâm cho lắm về cuộc sống của nhau.




Cuối năm  1975 Ốc đi làm ở Định Quán ,sáng thứ hai nào cũng có mặt ở bến xe Biên Hòa trước 5 giờ sáng để đi xe đến cơ quan cho kịp giờ làm việc ,anh bán thuốc lá lẽ ở bến xe, Trong khi chờ đợi xe , Ốc thường nói chuyện với anh nhiều  hơn ,thông cảm và hiểu nhau nhiều hơn .rồi một thời gian không gặp ,nghỉ rằng cái duyên gặp gở chỉ đến đó là thôi .
Gần một năm sau , đi công tác ở cây số 125 tình cờ gặp anh và hai người bạn cũng ở Biên hòa lên đó làm rẩy mướn , tròi ơi “ Tha hương ngộ cố tri ” lúc đó ốc mừng như  mẹ đi chợ về ,thấy 3 anh như  người thân thiết , lần nào đi công tác cũng tranh thủ ghé qua thăm ,hồi đó đâu có điện thoại như bây giờ ,lần nào cũng gởi một, hai cây thuốc lá làm quà ,sau này nghe anh kể lại số thuốc lá đó các anh không dám hút ,mang đổi lương thực,chỉ chừa lại 1 gói để khi Ốc đến , lấy ra hút cho Ốc thấy .., cho đến bây giờ Ốc vẫn thường tự trách cái vô tâm của mình, giận cái tự ái, tự trọng của các anh .nếu khi đó Ốc quan tâm một chút và nếu anh nói ra thì có lẽ ốc đã giúp đở bạn mình được nhiều hơn .
Khi anh cưới vợ, nhìn cô công nhân xí nghiệp may Đồng nai xinh xắn bên cạnh anh, Ốc thật sự vui mừng cho bạn của mình, Chúc cả hai hạnh phúc mà nghe lòng rộn rả , gánh nặng cuộc đời anh đã có nghười cùng chia xẽ .Thế nhưng sau khi sinh đứa thứ 2 , biết con mình bệnh dawn ,anh thất vọng vô cùng , Chị Giang vợ anh thì bệnh triền miên , lúc đó dexa là thần dược trị đau nhức , Giang uống nhiều ,,nhiều đến mức từ 1 phụ  nữ bình thường,chị trở nên mặc cảm với trọng lượng của mình .Cuộc sống càng khó khăn đối với đôi vợ chồng nghèo ,anh làm đủ các nghề : Chạy xe ba gác  may quần áo gia công , bán đá cây , cho thuê bàn ghế đám cưới , với cái bao tử bị cắt mất 2/3 của mình , với cánh tay bị gảy lúc đi lính đã thành tật, sức khỏe anh không còn như mọi người cùng trang lứa, anh vẫn là lao động chính trong gia đình. Vợ anh với mọi thứ bệnh hoạn , với cái chân bị gảy bây giờ còn đầy đinh ốc trong đó , Giang chỉ có thể giúp chông bằng cách chăm sóc đứa con bệnh dawn và lo lắng cơm nước trong nhà.



Tai nạn Giao thông cuối năm 2013 đã vét cạn kiệt nguồn tài chính , sức khỏe  và cả niềm vui của gia đình anh ,mỗi lần đến thăm ,không thể nào cầm được nước mắt khi thấy đứa con ngây ngô cỏng cha mình xuống nhà cho mẹ tắm rữa , hoặc ngồi trông chừng Cha cho mẹ nấu cơm ,Sinh nhật anh vào ngày 30 tết , Ốc từ trên rẩy về, chạy tìm hết Biên hòa, mua một cái bánh sinh nhật tặng anh , anh  nhìn Ốc không nói được nhưng nước mắt chãy dài , Vơ anh khóc nức nở :Gia đình cũng không nghỉ đến ngày sinh nhật của Ông Lợi , vậy mà bạn bè còn nhớ tới … Ốc vội từ giả ra về, chỉ sợ ngồi đó một hồi , chắc cũng khóc theo .Cuộc đời còn nhiều điều không như ý ,muốn giúp gia đình anh thật nhiều nhưng khả năng của Ốc lại quá hạn hẹp , đến thăm anh chỉ có thể mua cho con anh vài cái bánh  , một ít trái cây , tặng anh vài lon sữa bò ,họa hoằn lắm thì trao tặng một vài trăm ngàn,vợ anh nức nở khóc vì cảm động, Ốc cũng lén chùi nước mắt vì …giận mình sao không thể có nhiều hơn 




Bây giờ nhớ đến anh , đến 3 Đạo , đến Tống Ngọc Yến, đến Bùi thị Tròn và cả những người bạn đã nằm xuống  Ốc vẫn nghỉ : Cám ơn đời ….

Hạnh Ốc Gạo (phu nhân của Đổ Hữu Long - Long Cao)