Về Cali sao bỗng nhớ Sàigòn
Nhớ những chiều em chở chiếc Honda
Ôm nhè nhẹ eo em hương làn tóc
Nghe giọng em thanh thoát lẫn tiếng
Chiều Sàigòn đầu năm trời mát lạnh
Mùi khói xe làm dịu mái tóc thơm
Em len lỏi trong rừng xe nhôn nhịp
Tôi đê mê tận hưởng cõi thiên đường
Những quán ăn ngon, những cafe đẹp
Là những nơi em đã chở tôi đi
Là những điểm hẹn, là những chỗ ngồi
Sau những cuốc xe đưa trời ban thưởng
Tôi nhớ em, nhớ những chuyến xe đưa
Nhớ giọng nói, nụ cười cô tài xế
Nhớ đôi mắt to dài làn môi thắm
Vòng eo thon, tôi chạm với trái tim…
Bùi Đức Tùng
sao về Cali sớm vậy? Gần Tết rồi, ở bển ăn Tết rồi mới qua chớ Tùng. Em trong bài thơ là em nào dzậy?
ReplyDeleteTên em là "Liễu Ơ". Cô bạn mới quen ở VN, thật dễ thương !
DeleteTHAT LA LANG MAN VA TINH TU
ReplyDeleteHạnh ơi, đây là Liễu đó, Hạnh đã thấy hình rồi, đã chở Tùng đi ăn và cafe ở SG !
DeleteTiếc là lần vê VN của bạn không gặp 2 vợ chồng Long Hạnh ,thôi đành hẹn lại lần sau ...
ReplyDeleteMột vòng tay buông lơi
ReplyDeleteCho con tim..rã rời
Xe ôm..chỉ một mối
Chở nhau suốt cuộc đời!
Tình yêu như sợi chỉ mành
ReplyDeleteMõng như Tơ nhện
Nhẹ nhàng như mấy.
Giống như bong bóng xà phòng
Trông xa thì đẹp, Đụng vào vở tan