Ngẩn Ngơ Ngày Đầu Năm
Ngày đầu năm bỡ ngỡ
Thẹn thùng mời đón ai
Em thở dài tư lự
Đã một năm qua rồi
Như dòng sông lờ lững
Tưởng cuộc đời đã yên
Đưa hồn về biển cả
Nào ngờ sông uốn khúc
Bến xưa đưa em về
Rượu không uống mà say
Ngọt, chát, đắng, bờ môi
Nụ cười và nước mắt
Hòa nhịp điệu thủy triều
Một năm ngồi nhìn lại
Chẳng biết buồn hay vui
Hạnh Phạm
Ngày đầu năm bỡ ngỡ
Thẹn thùng mời đón ai
Em thở dài tư lự
Đã một năm qua rồi
Như dòng sông lờ lững
Tưởng cuộc đời đã yên
Đưa hồn về biển cả
Nào ngờ sông uốn khúc
Bến xưa đưa em về
Rượu không uống mà say
Ngọt, chát, đắng, bờ môi
Nụ cười và nước mắt
Hòa nhịp điệu thủy triều
Một năm ngồi nhìn lại
Chẳng biết buồn hay vui
Hạnh Phạm
Một bài thơ ảm đạm! Chẳng biết buồn hay vui? Mong H.P năm mới sẽ vui hơn.
ReplyDeleteBài thơ nầy thuộc loại huề vốn, không buồn không vui.
ReplyDeleteĐâu có ảm đạm.
Bạn Hải Nghiêm phê bình lảng nhách !
H.P
Lâu lâu phải lãng một lần
ReplyDeleteTỉnh queo như sáo còn gì để hay?