Thursday, February 21, 2013

BẠN CÓ TIN KHÔNG

Nghe tin thầy giáo Công Ân ,đi với Hồng Đức về thăm học trò , tứ 1 tứ 4 xưa nay , tôn sư trọng đạo hân hoan đón chào. Cùng nhau đi đến Nhã viên ,ôn lại những chuyện lúc còn học sinh …
Nhã viên khung cảnh tuyệt vời , nhân viên nhã nhặn chào mời tham quan , đi ngang qua cây si rô ( ? ) ,trai hồng trái đỏ dể thương vô cùng, Phùng Phước nói : Cây vú bò , “ vú bò sao bé tí ti thế này ” , Phước bèn ứng khẩu làm thơ :  Đưa em đi hái vú bò , vú bò không trái anh mò ….vú em .(?) . Đàn ông khoái chí cười vang, phụ nữ đỏ mặt : đúng là ….bó tay . Ốc cũng muốn vổ tay khen  : tâm hồn thi sỉ, ý thơ dạt dào , thơ bạn …hay thật là hay , nhưng nghe bạn đọc … nhột như kiến bò .





Ngồi nhắc  kỷ niệm xa xưa, Phùng phước kể lại chuyện tình Sương +G , cuộc tình đẹp như bài thơ, mọi người ngưỡng mộ từ xưa đến giờ, nhưng qua lời kể  bạn mình, mối tình thơ mộng trở thành tiếu lâm : Tặng nàng một cái lồng chim ,chim này anh đổi …chim kia mang về . , Kể lại chuyến đi miền trung :  Tui đưa 2 vợ chồng Sương +G .ghé qua Đà Lạt đến gian hàng XQ , sau khi tham quan , Ẩn G  mượn cuốn sổ góp ý ,G viết bằng tiếng nhật, tới bà Sương cũng viết tiếng nhật , giận quá (tại vì không đọc được ) tui viết tiếng việt…nhưng ghi tên Suzuki , Thằng G cằn nhằn ,tui nói : người việt Nam viết tiếng nhật là chuyện bình thường,nhưng người Nhật viết được tiếng việt mới là điều lạ . Đúng là một tư tưởng vĩ đại , bạn mình biết cách tôn vinh ngôn ngữ Việt ( khoái nhé Phùng phước ! ) .





Nhắc đến thày Tồn dạy anh văn , các anh Tứ 4 ngày xưa vẫn còn ấm ức : hồi đó kêu lên bảng trả bài, con trai thì Thày hỏi mười mấy từ, nói được hết cũng chi có 12 điểm là cao , còn con gái như Huỳnh ngọc Hoa, thày chỉ hỏi 2 ,3 từ là cho 18  điểm . mọi người cười : tại vì  Ngọc Hoa là hoa khôi mà .để cho không khí bớt cang thẳng, ôc cũng bắt chước Phùng Phước kể chuyện : Trong một cuộc thi Hoa Hậu . cuối cùng ban giám khảo đã tuyển chọn được 3 thí sinh ưu tú tham gia phần thì ứng xử.
Ban giám khảo cho gọi thí sinh thứ nhất vào phòng thi. Ban giám khảo hỏi cô ta:
-Cô hãy cho tôi biết điểm giống và khác nhau giữa cô và cái lồng chim?
Cô ta lập tức trả lời:
-Thưa ban giám khảo, điểm khác nhau là khi cái lồng chim mở thì chim bay ra, còn em thì khi em mở thì chim bay vào . Điểm giống nhau là đều chứa chim.
Ban giám khảo toát mồ hôi và cho cô ta lui ra. Cô thứ hai bước vào phòng thi. Ban giám khảo hỏi:
-Cô hãy cho tôi điểm giống và khác nhau giữa cô và cái xe đạp?
Cô thứ hai nhanh nhẹn đáp rằng:
-Thưa ban giám khảo, điểm khác hau giữa em và cá xe đạp là xe đạp bơm xong rồi mới đạp còn em thì đạp xong rồi mới bơm. Điểm giống nhau là cả hai đều đạp và bơm.
Ban giám khảo giật mình, mồ hôi đầm đìa và cho cô ta lui ra. Khi thí sinh thứ ba bước vào thấy ban giám khảo tóat nhiều mồ hôi thì đi lấy chai nước trong tủ lạnh cho ban giám khảo uống. Thấy thế ban giam khảo liền hỏi:
-Cô hãy cho ta biết điểm khác nhau của cô và cái tủ lạnh?
Không cần suy nghĩ cô ta trả lời ngay:
-Thưa ban giám khảo, Cái khác nhau là  tủ lạnh khi đưa thịt vào thì nó mềm lấy ra thì nó cứng còn em: cho vào thì cứng mà lấy ra thì mêm.giồng nhau là cả hai đều có  thể chứa thịt..
Ban giám khảo đến bây giờ vẫn chưa biết nên trao giải thưởng cho ai
Tất cả đều nhìn Phùng Phước : Sao mấy ông không bắt chước Phùng Phước  trao giải thưởng cho cả 3 cô ????
Nghe bên phe Nữ có người nói nhỏ nhỏ : “ Mày kể chuyện kinh khủng quá Hạnh ơi ”


Nếu vậy thì Ốc sẽ kể them 1 chuyện về cái “ Kinh “ . : Trong đoàn từ thiện có một BS già người Hà nội, có lần đi về  Cà mau , đang khám bệnh , có một cô mang khẩu trang, vớ , bao tay đầy đủ đến khám, ông BS già bảo với cô :” cô vào phòng bên cởi tất ra ,đợi tôi một chút , xong bệnh nhân này tôi vào khám” ,  Khi ông xô cửa bước vào, cô ta đã cởi tất tần tật , nhìn thấy cô ta nằm tê hê trên giường, ông BS lắc đầu : “ eo ơi ! kinh ”, và  bước ngay ra, cô nàng vội chạy theo, kéo tay BS lại “ BS khám lại giùm đi, em hết kinh 3 ngày nay rôi ….” .
Mọi người cười rần, bs Hồng Đức cũng đỏ mặt , Ốc cắt cớ hỏi : có phải nguyên tắc khám bệnh là phải cởi quần áo ra không ? Hồng Đức cười : đôi khi phải vậy , Ốc nói : hèn chi  có Một người đàn ông phải đi khám bác sĩ vì đau họng. Vừa gặp cô y tá, chưa kịp trình bày gì nhiều, anh đã bị cô ta yêu cầu cởi quần áo rồi ngồi chờ ở ghế. Anh chàng cố giải thích rõ nhưng cô y tá không chịu nghe và kiên quyết bắt phải thực hiện mệnh lệnh.không cãi lại được, anh đành phải làm theo quy tắc và ra ghế ngồi cùng một loạt bệnh nhân cũng đang trong tình trạng trần như nhộng ở phòng ngoài. Cảm thấy xấu hổ, anh ta quay sang tâm sự với người ngồi kế bên:- Tôi chỉ bị đau họng thôi, thế mà người ta bắt tôi phải cởi bỏ hết quần áo. Thật chẳng hiểu ra làm sao nữa.Nghe vậy, người kia thở dài:- Phàn nàn cái nỗi gì? Anh tưởng thế là đã tệ lắm rồi à? Tôi đến đây để thu tiền điện mà cũng bị lôi tuột vào đây, bắt ngồi trần truồng từ sáng đến giờ đây này!
Thấy bạn bè vui, ốc cũng vui . bởi vì một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, mười nụ cười thì vạn khổ tiêu tan . Nhắc lại những bạn bè xưa, có người vắng mặt , mời hoài không đi, mọi người thắc mắc hỏi nhau : Nó vì  kinh tế hay vì tự ti ,trốn hết không gặp bạn bè ,không lẽ thất bại thì xa mọi người , Nghe mà tiếc , nghe mà thương , khi bạn thành công nhiều người nịnh bợ , khi vấp ngã rồi lắm  kẻ cười chê , những người đó không là bạn hữu , thì tại sao bạn lại bận lòng , Hãy tự tin  đến với chúng tôi ,cùng bạn bè kể chuyện ngày xưa, ở đây không có giai cấp, không có giàù nghèo , chỉ có những tiếng cười sang khoái . – TIN KHÔNG ? KHÔNG TIN THÌ ĐẾN GẶP THỬ MỘT LẦN SẼ BIẾT !
  
Hạnh Ốc Gạo

5 comments:

  1. Chị Hạnh ơi, đây là một bài văn, thơ, chuyện vui cười lồng trong sinh hoạt buổi họp mặt tứ 1 tứ 4 vui vẻ phải không chị ?

    ReplyDelete
  2. Bài rất hay và vui tuy hơi kinh! Nhiều niềm vui và đồng cảm! Văn phong bình dị và trôi chảy. Thanks.

    ReplyDelete
  3. Nghe Bùi Đức Tùng hỏi , Ngọc Hạnh chắc chắn là ban chưa hề tham gia hợp mặt tu1tu4 rồi ,nói rồi đó :Không tin đến dự , biết liền

    ReplyDelete
  4. Ê Hạnh , sướng nha. "tối rượu sâm banh sáng sữa bò", ăn nhậu liên miên ha, thấy mà thèm ! ở đây tụi tao cày bừa suốt, mệt ứ ừ, có thì giờ đâu mà sửa lỗi chính tả cho mầy !

    Mầy viết bài nào ý tưởng cũng hay đó Hạnh. Tao nghĩ ai đọc cũng thích.Mầy viết như nói.Có điều trước khi gừi đăng, mầy làm ơn coi lại câu cú, chính tả dùm, mệt thì nhờ ông Long giúp.Đó là 1 cách tụi bây phụ giúp tụi tao ...

    Cảm ơn mầy nhiều nha Hạnh vì đã góp phần làm cho trang nhà tứ 1 tứ 4 thêm phong phú , nhứt là để các bạn thấy tư1 không phải không có nhiều nữ anh thư tài năng tồi tàn, ủa quên , tiềm tàng, chưa xuất hiện , chớ không phải chỉ có 1 mình...Sương A thôi đâu !....

    ReplyDelete
  5. Nguyễn ngọc HạnhFebruary 22, 2013 at 5:34 PM

    Nhân tài tứ 1 nhiều vô số , chỉ đang nằm ngủ dưới lá khô, nếu như chịu khó cào ra , Chắc chắn thiên hạ hãi hùng ....chạy luôn .
    Mày thương giùm tao ,Hồi đó tao viết nguyên bộ truyện kiếm hiệp " Khiêng quốc diển nghĩa " đưa cho Khiêng hội , cả Khiêng nghĩa đường xúm lại chỉnh sữa chính tả, chỉnh chưa xong, đăng chưa hết bộ truyện lên tàng thư viện thì Khiêng hội giải tán ,Cái thèng Khiêng chủ cũng cằn nhằn tao y như mày vậy ( nhưng mà mày có tin không ???? ...hiiiii )

    ReplyDelete