Monday, February 18, 2013

Chuyện ngắn

BẠN BÈ TÔI …


Nhìn ông xã vừa đọc trang web của tu1tu4 ,vừa len lén chậm nước mắt , ốc tui khoái chí la lên : “ Cu Bin , Cu Bon ! đưa cho ông nội cục kẹo, ông nội nhỏng nhẻo kìa ….”  Long vẫn làm thinh , đọc mê mãi , một lúc sau xoay qua nói :  “ Ẩn G nó viết bài kể chuyện nó với Phùng phước cảm động quá”, Ốc cười : “ không biết cảm động đến đâu mà lấy được nước mắt của ông xã tui vậy ta “ Long lườm  Ốc 1 cái bảo đãm dài hơn Quốc lộ 1 trước trường Ngô Quyền ngày xưa ,xô ghế đứng đậy “ đọc đi ,bài NÓ VÀ TUI “.

Đọc vài đoạn đầu còn buồn cười, càng đọc càng cảm động , Ốc vốn vô tư, vừa cười vừa khóc  khi xem phim nên thường bị trêu chọc , muốn nói với Ẩn G rằng : “ Bạn bè là những người khi ta cần thì có mặt  , và hạnh phúc thay khi ta có bạn bè ” .





Mẹ kể rằng ngày xưa ăn ốc gạo , tối sinh rớt  Ốc ở đường mương, nên gọi là ốc gạo , Ngày còn bé, ốc đen thui , ốm nhách , tóc cháy vàng hoe vì dang nắng , nhìn  giống con ốc đắng hơn là ốc gạo , sống ở nhà quê, xa xa mới có một căn nhà, trốn mẹ đi chơi thì bị đòn , ốc chơi với con búp bê xếp bằng cai khăn lau mặt củ xì , đen nhẽm ,cột bằng sợi dây chuối chứ không có dây thun . đến khi đi học , quanh năm chỉ có cái quần đen và áo in bông thật đậm để không thấy dơ . 





Hồi đó không có mặt đồng phục như bây giờ , quen đi chân đất nên vừa ra khỏi nhà là ốc lột đôi dép nhét vào cặp , thói quen này đến năm lớp 11 ốc vẫn còn đi chân đất , kể cả khi lên bảng trả bài . suốt thời gian học tiểu học Trịnh hoài Đức, ốc ko có một người bạn nào thân thiết, vì hình như đâu ai chịu chơi với con nhỏ đen thui , xấu hoắc, bẩn thỉu chuyên môn ngồi cuối lớp . Cô giáo dạy lớp nhứt hồi đó ( bay giờ là lớp 5 ) tên Thuyên , đẹp tuyệt vời , ốc vẫn mê mẫn nhìn cô và nghỉ : “ phải chi được như cô 1 ngày rồi chết cũng được ” . Cuối năm ,cô điểm danh những học sinh có khả năng  thi đậu vào đệ thất Ngô Quyền. cả lớp kinh ngạc  khi nghe cô đọc tên của ốc . Thấy mọi người nhìn mình nghi ngờ ,ốc xấu hổ chỉ muốn chui xuống gầm bàn .







Vào Ngô quyền, Ốc lung túng với cái áo dài lượt thượt , vẫn thói quen củ, ra khỏi trường nhìn trước , nhìn sau là lột dép , cột hai vạt áo dài là đi bộ về nhà , hồi đó ốc vẫn nhìn Huỳnh ngọc Hoa  như là một cái gì cao sang lắm , quí hóa lắm , tóc cột cao lên đỉnh đầu , bộ áo dài trắng thanh nhã , Đặng hồng Cúc như cô công chúa của truyện cổ tích ,đeo vàng đầy người , lúc nào cũng cầm một cái khăn tay , Trầm ngọc Sương  như con búp bê xinh đẹp , mắt tròn to , cười tươi như hoa , Phạm thi Đẹp như Hàn Ni của truyện Quỳnh Dao ,lúc nào cũng có thể ngã lắm ra bất tỉnh , Ốc ngưỡng mộ khi thấy Nguyễn thị Kim Ngân tự tin cất cao giọng khi trả lời thày Sái bằng tiếng Pháp . Nguyễn Kim Bằng  vẽ hinh các công chúa hoàng tử đẹp hơn họa sỉ Nguyến Lương. 







Hồi đó có tờ báo thiếu nhi Mầm Non , mối tuần ra 2 số ,  Ốc mê say viết truyện cổ tích gởi đăng báo , hư cấu các bạn bè thành nhân vật trong truyện , Ốc tả hai cô gái Hồng hoa và Hoa Hồng giống như Ngọc Hoa và Hồng Cúc,  Tã cô Tấm hiền lành như Suong A,  tả cô Cám chanh chua như  Võ thị Út , Tã cô bé lọ lem giống như ốc với một mơ ước ngây ngô là một ngày nào đó lột xác ,xinh đẹp như trong truyện .
 ( Ngày mai viết tiếp kể cho Sương  nghe nha )









Hạnh Ốc Gạo

No comments:

Post a Comment