Tháng
chín năm 2003 tôi về thăm nhà và thăm các bạn cũ của năm Tứ 4 năm xưa. Thành thực
mà nói, cái động lực mạnh mẽ nhứt, thúc đẩy nhứt trong tôi mỗI khi tôi quyêt định
về Việt Nam
là tôi còn những bạn cũ của những ngày xách cặp học ở lớp tứ 4.
Lập, Phước, Sương Trầm, Sương A |
Nếu
những ngườI bạn của tôi một mai mất hết chắc còn lâu tôi mới leo lên máy bay,
đi hàng ngàn cây số để về thăm nhà mặc dù không có nơi nào đẹp bằng quê hương.
Những người bạn như Trần Trung Thu, Hồ Xuân Nghiêm, Phạm Đình Trọng nằm nghe nhạc
Trinh Công Sơn với tiếng hát liêu trai Khánh Ly, những người bạn cùng ngủ đêm ở
Ngô Quyền năm nào như Nguyễn Phùng Phước, Nguyễn Hữu Diên, Lê Văn Hữu, Trần Thành
Lập, Huỳnh Đồng, Châu Hữu Đức và nhiều các bạn khác.
Ba
ngày sau khi tôi về thăm nhà thì Phước rủ lên quán Lido uống cà phê, có Lập, Trầm
Ngọc Sương và Sương A. Đêm đó trời mưa, mưa tầm tả, mưa làm quên cả lối về, mưa
như thác lũ, mưa dường như cuốn theo những hoài vọng của tuổi hai mươi năm nào.
Vậy mà không thấy lạnh mà lại càng thấy ấm. Ấm trong lòng. Ấm ngoài thân thể. Ấm bởi vì có bạn bè ngồi bên nhau, những người
bạn mà kiếm người thứ hai như vậy không ra, cùng ôn lại những kỷ niệm cũ, cùng
nhắc lại kỷ niệm của những ngày quỳ dưới cột cờ, những ngày cúp cua đi lang
thang xuống những tiệm cà phê dọc theo tiệm cháo lòng Huỳnh Của. Nhắc tới tiệm
cháo lòng Huỳnh Của là nhắc tớI Huỳnh Văn Đồng cuả những ngày phá phách thầy
cô. Mầy bây giờ ở đâu hả Đồng, ở chân trời góc bể nào đó mầy còn nhớ tới bạn bè
Tứ 4 hôn mậy?
Kêu
một ly cà phê sữa nóng, ngồi chờ cho những giọt cà phê nhỏ giọt xuống hết mà nó
cứng đầu không chịu xuống. Kêu cô tiếp
viên tới thì được chỉ cho cách làm cho cà phê xuống hết. Chỉ cần nghiên phần
trên của phin cà phê 30 độ thì nước cà phê chảy xuống như thác lũ, mưa nguồn. Vậy
mà cũng không biết. Học được cách pha cà phê mới để về bển pha cà phê uống.
Cà
phê uống vô từng ngụm. Uống ngụm nào ấm lòng ngụm đó. Sao cái cãm giác đó kiếm
hoài ở ngoại quốc, năm nầy qua tháng nọ, mà không có. Vì thiếu bạn. Thiếu cái
chất xúc tác bạn bè để tăng thêm phần cãm giác.
Đúng
là "Rượu ngon không có bạn hiền. Không mua không phải không tiền
không mua."
Ngồi
nói chuyện với nhau, chuyện trên trời dưới đất, chuyện nước biển mưa nguồn,
không đâu vào đâu, vậy mà vui. Vui mút mùa lệ thủy. Vui đứt đui con nòng nọc.
Trời
mưa rầm rỉ, gió bay thổi nóc nhà vậy mà Sướng Trầm và Lập cũng xách xe Honđa tới,
ngồi uống một lý cà phê với nhau nhắc lại chuyện cũ, cười thoải mái, cười như
chưa bao giờ được cười.
Hạnh
phúc đơn giản như vậy đó.
Ẩn-G
Mùa thu Tokyo, năm 2003
Xin cho được hỏi lớp tứ 4 ngày xưa có phải Anh Lê Văn Hoá là trưởng lớp không? Trong lớp nầy còn có Anh Nguyễn Khắc Vụ con của thầy giám thị Nguyễn Khắc Thành đúng không ạ.
ReplyDeleteTôi là Lê Văn Hoá, bạn nào nhớ xin email hoavanle@comcast.net
Anh Hóa thân, trong lớp Tứ 4 tụi tui trưởng lớp là Võ quang Trinh. Còn
ReplyDeleteanh Nguyễn Khắc Vụ con của thầy giám học Nguyễn Khắc Thành thì không có trong lớp Tứ 4. Thân ái.