Tuesday, June 4, 2013

GIÂN HỜN


Bao nỗi giận hờn mãi vu vơ
Thấp thoáng đó đây trong mong chờ
Ẩn ẩn hiện hiện trong mờ ảo
Để lại trong ta nét xa xôi



Nỗi giận nhẹ nhàng có thương yêu
Như chút men say chút dịu dàng
Như chút nắng vàng ươm trên tóc
Như nét ngọt ngào chút vắng xa

Giận dỗi như hoa cài trên lối
Cản bước người đi về chơi vơi
Chân khi chạm khẽ cánh hoa rời
Chẳng dám dập vùi sợ hoa lơi

Hỉ nộ mãi là nét thương nhau
Hỗn loạn trong thế giới hôn hoàng
Tình thương nào không pha giận dỗi?
Lúc nhớ nhau là lúc cắn nhau đau?

Cứ giận đi khi ta còn có thể
Khi hiểu nhau lại tan biến hư vô
Hãy cứ cho! Giận dỗi sẽ không thừa
Chuyện phải có để cho ta có thể..!!??

HNGH 04.06.2013

No comments:

Post a Comment