Friday, May 31, 2013

Thơ

Nhớ Chiều Gió Thoảng

Một chiều nơi cà phê Gió Thoảng,
Hẹn hò dăm bạn kéo nhau sang,
Cùng người đến từ nơi xa thẳm,
Chốn ấy mùa đông thiếu nắng vàng.


Người về có mang theo tuyết trắng,
Chở theo làn gió lạnh phương xa.
Nơi đây chỉ ươm bụi và nắng,
Vương đầy mái tóc đã pha sương.

Lòng người có còn chút tơ vương,
Ngắm bến sông xưa, ngắm phố phường.
Hoa nở ven sông, liễu rủ bóng,
Mai về có còn nhớ mùi hương?

Cà phê nhấp đắng sao ngọt lạ,
Tiếng cười rộn rã, gió bay xa.
Me bay đường phố vàng xác lá,
Tiếng hát xa đưa , bóng xế tà.

Nơi ấy thời gian như ngừng lại,
Bao chuyện xưa kể vẫn không phai.
Bao giờ cho hết chuyện năm cũ,
Từ thưở còn thơ, bến nước này.

Chiều tàn , đêm đến vẫn còn say,
Tình cũ , bạn xưa ở chốn này.
Mai đây người về phương xa ấy,
Gửi chút tình xưa ,chút nắng vàng,

Xa rồi Gió Thoảng chiều gặp ai,
Mãi mãi bên sông vắng bóng người.
Bao năm xa nữa mong gặp lại,
Một bóng hình xưa, bóng hình ai.

( Tặng anh Tùng )

Nhung Nghiêm

No comments:

Post a Comment